Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

VÀO THU



Trời đã vào Thu rồi đó em 
Sương Thu mờ tỏa loáng quanh thềm 
Gió Thu chừng tưởng hơi se lạnh 
Bỡ ngỡ hồn Thu vỗ cánh chim! 


Trời đã vào Thu rồi đó em 
Hương Thu hôn nhẹ đôi vai mềm 
Nai Thu có biết còn ngơ ngác
Mỗi độ Thu về thức trắng đêm! 


Trời đã vào Thu rồi đó em 
Trăng Thu quên ngủ nép sau thềm 
Sân Thu đã ngập đầy vàng lá 
Mỗi độ vào Thu tóc trắng thêm! 

Trời đã vào Thu rồi đó em 
Kìa đoàn cháu nhỏ reo mừng xem: 
Múa lân đón rước chị Hằng xuống 
Thầm ghen, chú Cuội rượu say mèm! 


Trời đã vào Thu rồi đó em 
Giật mình tuổi hạc đã tăng thêm!




                Chép lại tại Saigon vào mùa thu 2017
                  Võ Văn Thông
          KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM VIDEO CLIP:

Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017

TÌNH ƠI TRÊN CHIẾC XE LĂN



Tình ơi trên chiếc xe lăn
Tinh ta muôn thuở ai bằng em đâu
Đêm đêm anh vẫn nguyện cầu
Mong em khoẻ mạnh là câu nằm lòng!

Thương em anh vẫn cầu mong
Nếu ai có hỏi thương hông cuôc đời
Thương em nào tả được lời
Em là sao sáng rạng ngời trong anh!

Lâu nay với tấm lòng thành
Thấy em mạnh khoẻ là anh mừng rồi
Luôn luôn ta vẫn đẹp đôi
Đẹp hơn là lúc anh ngồi xe lăn!

Em lo anh từng miếng ăn
Pha từng ly sữa ân cần mời anh
Với anh - Em trải lòng thành
Em làm thay Mẹ - không ai sánh bằng!

Cảm ơn Đêm có chị Hằng
Cám ơn em đã nhọc nhằn vì anh
Nguyện cầu với đấng Cao Xanh
Mong cho em khoẻ để anh được nhờ!


Võ Văn Thông

KỶ NIỆM KHÓ QUÊN!


Tam Quan, hai tiếng gọi thân thương của một địa danh mà tôi không biết đã có tự bao giờ và có ý nghĩa gì; nhưng nơi đây đã để lại trong tôi biết bao là kỉ niệm!
Những lũy tre làng, những cánh dừa bạt ngàn xanh tốt, đặc biệt là những cô gái xứ Tam Quan có một làn da trắng mọng dễ yêu!
Tất cả như hòa quyện vào nhau đã giữ chân tôi lại với một  cô gái, năm ấy mới tròn 18 tuổi.
Bức thư tình đầu tiên tôi gửi cho nàng là một kỉ niệm mà hai chúng tôi suốt đời không bao giờ quên được:

"Anh mới gặp em tự phút đầu 
Mà dòng đồng cảm chảy về mau 
Đèn khuya lẻ bóng mình anh chép 
Chuyện của chúng mình luyến mến nhau! "

Chúng tôi đã yêu nhau từ ấy và trong sáu năm, năm đứa con thân yêu đã lần lượt ra đời.
Để mưu sinh, vợ tôi phải “lận đận thân gầy bên đàn con năm đứa”.
Gia đình chúng tôi lúc bấy giờ tuy nghèo nhưng đầy ắp tiếng cười!
Năm mươi năm qua, một chặng đường không dài và cũng không quá ngắn; nhưng cũng đủ để cho chúng tôi nhìn về dỉ vãng với vô vàn
 KỈ NIỆM KHÓ QUÊN !

Võ Văn Thông

Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2017

VỢ TÔI



Vợ tôi sáng sớm hay ngồi
Bên vườn bông thắm, bên chồi mạ non
Sáu bảy xuân nhưng vẫn còn:
Thích chùm thơ mượt của chồng ngân nga!

Một thời khó khổ đã qua
Ra công gầy dựng cửa nhà cho con
Công vợ tôi tựa bằng non
Tình chồng nghĩa vợ keo sơn suốt đời! 


Ly Cà phê nóng anh mời
Thương Hông? buổi sáng đẹp trời quang mây!
Tình ta bay bổng ngất ngây
Hương trà chừng tưởng như say lòng này!!!




Chep lại tháng 5 -2017
Võ  văn Thông

XIN MỜI CÁC VỊ XEM CLIP VIDEO :
https://www.youtube.com/watch?v=MYOJkZlJHKg&feature=youtu.be

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

XIN CẢM ƠN EM


Xin cám ơn mẹ cha đã sinh ra cho con: 
Người vợ hiền yêu quý! 
Đã sống với con gần nửa thế kỷ qua 
Thưở hàn vi những bữa cơm rau luộc với mắm cà 
Chén cơm đầy dành cho chồng con, mình sau cùng lưng bát 
Chiến tranh tràn về gia đình ta phiêu bạt 
Em làm đủ nghề, bao vất vả gian truân 
Thân cò mình em khuya sớm tảo tần 
Lận đận thân gầy bên đàn con năm đứa 
Súng đạn yên rồi, quê hương không còn máu lửa 
Chén cơm lại đầy đến mỗi bữa ăn no 
Vẳng đâu đây những câu hát giọng hò 
Thành quả ngày nay nhờ công em đó 
Em là cả một vầng trăng sáng tỏ 
Em là đuốc dẫn đường đưa rõ lối con đi 
Em là con, là dâu, là vợ, là mẹ nhu mì 
Tứ đức tam tòng em khắc ghi tạc dạ 
Nếu có phép mầu cho anh ước một điều không lạ: 
Ước nguyện cầu em sống mãi với thời gian 
Anh quý em hơn quý cả ngàn vàng 
Cho anh được hôn em với ngập tràn HẠNH PHÚC!!!

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

QUẢNG NGÃI QUÊ TÔI


Ai về Quảng Ngãi quê tôi 
Sông Trà núi Ấn đẹp đôi nghĩa tình. 
Đường về thị xã xinh xinh 
Dập dìu tà áo nữ sinh ra trường. 
Nghĩa Hành dẽo ngọt kẹo gương 
Mênh mông bát ngát mía đường tốt tươi. 
Bình Sơn rộn rã tiếng cười 
Đất cày sỏi đá lòng người phù sa. 
Ai qua Đồng Ké, Ba Gia 
Có cô sơn nữ mời ta rượu cần. 
Ai về Thạch Trụ, Đức Lân 
Con gái Mộ Đức chuyên cần ruộng nương. 
Yêu em chín giận mười thương 
Câu ca ngày ấy mẹ thường hát ru: 
"Lấy vợ đừng lấy Thượng du 
Lấy vợ Mộ Đức cần cù dễ yêu". 
"Chiều chiều lại nhớ chiều chiều 
Nhớ về Đức Phổ người yêu đang chờ”. 
Sa Huỳnh biển đẹp nên thơ 
Thuyền no đầy cá trên bờ lái thương. 
Phổ Trung, Phổ Đại, Phổ Cường 
Trẻ thơ rộn rịp đến trường hát vang. 
Ai về nhớ ghé Du Quang 
Muốn qua thăm bậu phải sang bằng đò. 
Trăng khuya nhớ thuở hẹn hò 
Núi Cửa còn đó bến đò còn đây. 
Quê hương ơi! 
Một mảnh tình này... 
Cầu mong Quảng Ngãi ngày ngày ấm no! 

MỜI. QUÝ VỊ NGHE VIDEO CLIP :
https://www.youtube.com/watch?v=iaP53FV1QRg&feature=youtu.be


Chép lại ngày 12/5/2017
Vo Van Thong