"- Chào Dì Dượng ". Nghe tiếng Quang Anh dưới nhà,chúng tôi vội xuống tiếp Dì Thu và Dượng Chính đến dự bữa cơm gia đình trước khi Dì Dượng về lại Houston.
Thời gian trôi nhanh. Thấm thoát đã tròn một tháng.Ngày Dì Dượng rời quê hương đã đến. Cô dâu trưởng chúng tôi-Ngọc Linh làm bếp đã dọn thức ăn lên bàn:
-"Mời Ba Má và Dì Dượng vào bàn".
Hôm nay nhà đông và vui lắm! Nào Bé Ba , Bé Hai, Anh , Bin , Quang ,Danh,Trâm đều có mặt. -"Ồ, sao nhiều món và chưa ăn đã thấy ngon rồi"-Dì Thu bảo thế.
Đúng vậy, món nào cũng ngon. Một phần ruột ai cũng đã đói.Ngon nhất có lẽ là món cá lăn bột cớm. Mới đưa vào miệng, hương vị cá chẽm tươi có mùi cay cay của tiêu, hòa quyện cùng mùi nước chấm làm tăng thêm vị đậm đà của lớp bột chiên giòn vừa béo lại vừa thơm!
Tôi không dám ăn món này nhiều, dành bụng để mà ăn các món khác:
Tôm nướng bơ vừa lên bàn chưa ăn đã thấy ngon rồi. Con nào cũng to . Màu đỏ của vỏ óng ánh bởi lớp dầu. Lột xong vỏ,cái cảm nhận đầu tiên của vị giác không sai: Mùi tôm tươi đặc trưng cùng hương thơm của ngủ gia vị được chấm với muối tiêu nếu ta nuốt vội thì quá uổng.
Thấy Dì Dượng nhâm nhi món cá hấp chắc là cô đứng bếp mừng thầm.
Âm thanh của tiếng bẻ bánh trán lốp cốp hòa cùng tiếng hàn huyên tâm sự tạo thêm hương vị ngon nhất của bữa cơm tiễn hôm nay: đó chính là nhờ gia vị của tình gia đình nói chung; tình yêu thương quý mến của anh chị cùng con cháu nói riêng đối với dì dượng- là ở đó!
Bữa cơm cũng vừa xong. Giờ chia tay đã đến! Sau đôi lời cảm ơn của dì dượng cùng lời chúc phúc cho nhau, gia đình chúng tôi đưa tiễn Dì Dượng ra về trong không khí quyến luyến có pha lẫn cái buồn man mác ! Thế là:
Dì Dượng trở về thăm cố hương
Hôm nay đã đến lúc lên đường
Chia tay lòng vẫn còn vương vấn