Mời click vào link để xem
Thơ Võ văn Thông
Diễn ngâm:Bảo Cường
Diễn ngâm:Bảo Cường
Sân xưa có một hàng cau
Mỗi lần tàu rụng Mẹ mau lượm liền
Mẹ đem làm một chiếc thuyền
Mỗi lần tàu rụng Mẹ mau lượm liền
Mẹ đem làm một chiếc thuyền
Con ngồi mẹ kéo quanh hiên sân nhà
Con mừng, khoái chí reo la:
"Mẹ kéo chậm quá con mà chẳng ưng"
Mẹ cười, khom riết cái lưng...
Tuổi vừa lên bốn con ưng chơi này!
Ngày con tròn tuổi mười hai
Mo cau mẹ gói ghé đầy khô lang
Ngày con học hết trường làng (*)
Mo cơm nặng mãi tấm lòng mẹ yêu
Bóng quê bảng lảng về chiều
Mo cau mẹ nhặt thật nhiều măng tre
Cá chuồng mẹ nấu canh me
Mo cau mẹ quạt trưa hè cho con
Đến ngày con đã lớn khôn
Mo cau còn đó, hoàng hôn mẹ về!
Dù cho cách trở sơn khê
Mo cau...
Tình mẹ...
Tình quê mãi còn!
"Mo cau Mẹ tạo chiếc thuyền,
Con ngồi Mẹ kéo quanh hiên sân nhà"
"Mo cau Mẹ quạt trưa hè cho con"
(*) Thời ấy ở làng chỉ có lớp 4 là đã hết bậc Tiểu học.Muốn học tiếp phải lên trường huyện.
Võ văn Thông
--------------------------------
THAY CHO LỜI TIỄN KHÁCH :
Khách thăm,
còn nhắc MO CAU...
Để vàng nỗi nhớ,
để nhàu câu thơ!
Thời gian,
đâu đợi đâu chờ!
Mo cau còn đó,
tuổi thơ qua rồi !!!
14-7-2012
VVT
Con ngồi mẹ kéo quanh hiên sân nhàNgày con học hết trường làng (*)
Con mừng, khoái chí reo la:
"Mẹ kéo chậm quá con mà chẳng ưng"
Mẹ cười, khom riết cái lưng...
Tuổi vừa lên bốn con ưng chơi này!
Ngày con tròn tuổi mười hai
Mo cau mẹ gói ghé đầy khô lang
Mo cơm nặng mãi tấm lòng mẹ yêu
Bóng quê bảng lảng về chiều
Mo cau mẹ nhặt thật nhiều măng tre
Cá chuồng mẹ nấu canh me
Mo cau mẹ quạt trưa hè cho con
Đến ngày con đã lớn khôn
Mo cau còn đó, hoàng hôn mẹ về!
Dù cho cách trở sơn khê
Mo cau...
Tình mẹ...
Tình quê mãi còn!
"Mo cau Mẹ tạo chiếc thuyền,
|
"Mo cau Mẹ quạt trưa hè cho con" |
(*) Thời ấy ở làng chỉ có lớp 4 là đã hết bậc Tiểu học.Muốn học tiếp phải lên trường huyện.
Võ văn Thông
--------------------------------
THAY CHO LỜI TIỄN KHÁCH :
Khách thăm,
còn nhắc MO CAU...
Để vàng nỗi nhớ,
để nhàu câu thơ!
Thời gian,
đâu đợi đâu chờ!
Mo cau còn đó,
tuổi thơ qua rồi !!!
14-7-2012
VVT
ღღChân Tìnhღღܓ
Trả lờiXóa20:37 27 thg 5 2012
Bài thơ của bác thật hay, lắng đọnh và giàu cảm xúc, đọc cháu thấy nhớ quê quá... cháu CT ghé thăm, chúc bác một tối vui nhé
Lãng tử cô đơn
22:21 27 thg 5 2012
Hôm nay trở lại thăm quê
Mo cao rơi rụng trên đê đầu làng,
Tìm Mẹ, chỉ thấy khói nhan
Mo cao còn đó, Mẹ sang kia rồi
trùng dương
08:45 28 thg 5 2012
Chân Tình ,cháu
Bác rất vui và cám ơn cháu đã đến thăm" tệ xá" của bác. Bác đã lạc vào động thơ của cháu không tìm được lối ra vì ngợp choáng cái không gian mờ ảo với bao trang thơ đày nữ tính trử tình!
Bác có đọc 2 bài viết về tháng tư & tháng năm của cháu. Bác xin tặng cháu :
NHỮNG THÁNG YÊU NHAU
"Tháng tám nắng rám bàn tay"(*)
Vào thu tháng chín lá bay vàng vườn
Tháng mười đông lạnh se sương
Để tháng mười một nhớ thương em nhiều
Tháng mười hai, hai đứa mình yêu
Ra giêng ta cưới bao điều hân hoan
Tháng hai xuân cũng vừa sang
Tháng ba tròn mộng lại càng yêu nhau
Tháng tư hạ mới bắt đầu
Tháng năm chăm chút vườn bầu cho em
Tháng sáu anh trực ca đêm
Để em tháng bảy ru êm tình nồng
Tháng tám tay bế tay bồng
Hai ta hạnh phúc nụ hồng trong tay
Niềm vui, không rượu mà say
Tình ta bay bổng ngất ngây men tình !
VVT
(*) Câu thơ của thầy PNP
trùng dương
09:06 28 thg 5 2012
Cháu LTCĐ,
Cháu chọn bút danh đã thấy hồn thơ của chaú cô đơn rồi!
Bác xin tiếp đoạn thơ của cháu:
....,Mẹ sang kia rổi
Giờ đây con chịu mồ côi
Bơ vơ xứ lạ (?) bồi hồi nhớ quê
Ước ngày con được trở về
Quỳ bên mộ Mẹ đở bề nhớ thương !
Nangvanghoanghon
Trả lờiXóa03:50 29 thg 5 2012
Bài thơ của bác rất hay, trữ tình và mang nhiều cảm xúc mộc mạc chất phát tình Mẹ và quê hương, đọc xong cháu lại nhớ tới quê hương mình nhiều hơn. Mo cau thì cháu không biết nhiều chỉ cảm nhận qua bài thơ của bác thôi. Nhân đây cháu xin tặng bác một bài thơ diễn tả một cô gái bán trầu cau....hy vọng bác thích nó.
Mẹ đã qua đời...sau cơn đau..!
Để lại cho em...một gánh trầu..!!
Từ đấy chân em...mòn lối chợ..!
Hai thúng tơ duyên...một nỗi sầu..!!
Em bán trầu câu...để xe duyên..!
Mong ước ngày kia...bước xuống thuyền..!!
Nếu ai thương hỏi...em làm vợ..!
Em bán cau cho...chẳng tính tiền..!!
Cháu xin kính chúc bác luôn dồi dào sức khỏe và an bình. Cháu cũng hy vọng sẽ đọc được nhiều bài thơ Quê Hương do bác sáng tác.
Mây nhìn gió...gió nhìn mây bẽn lẽn..!
Tôi ngồi đây...ngó nắng đuổi hoàng hôn..!!
Muốn hay không...vẫn còn đó nỗi buồn..!
Đã chôn kín...trong niềm đau lữ khách..!!
Ngày tháng chết...trong dòng đời ngắn ngủi..!
Tuổi trăm năm...lắm lúc nghĩ bật cười..!!
Có nghĩa gì đâu...nước mắt ngậm ngùi..!
Rồi tất cả...cũng bèo mây trôi nổi..!!
Đời là thế...chốn phù vân là thế..!
Đục hay trong...mưa nắng cũng bon chen..!!
Tôi mĩm cười...nhìn cõi phúc bình yên..!
Chốn thoát tục...nghe như mình mới lớn..!!
aa
Trả lờiXóa04:33 31 thg 5 2012
Hay lắm anh Năm. Đọc thơ anh, em nhớ về Tam Quan ngày con thơ.
trùng dương
Trả lờiXóa08:31 1 thg 6 2012
" Mẹ đã qua đời sau cơn đau"
Để lại cho con vạn nỗi sầu
Gánh trầu Mẹ bán còn dang dỡ
Đời con nay sẽ biết về đâu ?
Vài dòng tặng cháu NHH để đáp lại bài thơ của cháu đầy tình thương yêu Mẹ và Quê hương!
Nguyễn Hữu Đồng
Trả lờiXóa10:18 9 thg 6 2012
Xuống ngựa lên xe nọ tưởng nhàn,
Lợm mùi giáng chức với thăng quan.
Điền viên dạo chiếc xe bò cái,
Sẵn tấm mo bưng miệng thế gian.
Bài này gắn với giai thoại Nguyễn Công Trứ khi được vua Tự Đức cho về trí sĩ, thường ngồi trên một chiếc xe bò cái, có một chiếc mo cau treo ngay ở đít bò với bài thơ trên để giễu thói đời.
cuoi tuan vui ve,hp ben gd bac nhe...
trùng dương
15:25 10 thg 6 2012
"Xuống ngựa lên xe" chẳng phải nhàn
Cuộc đời được thế phải tham QUAN
Biệt thự, xe sang, năm bảy cái
Mặc ai đói khổ ở trần gian!
Bác cám ơn cháu NHĐ đã đến thăm và cùng chia sẻ
LAM
Trả lờiXóa20:53 10 thg 6 2012
Chiếc mo cau hay quá,vừa đầy ấp kỹ niẹm tuổi thơ, vừa đầy ắp tình yêu thương của mẹ...Ô! Tuổi thơ!!! Hạnh phúc quá ! Làm sao quên?...
trùng dương
07:38 11 thg 6 2012
Tôi rất cảm ơn LAM đã ghé qua thăm và cùng chia sẻ những kỉ niệm của thời thơ ấu !
Penhu
Trả lờiXóa09:35 5 thg 7 2012
Theo chân bạn lạc vào nhà anh, đọc bài thơ thật hay, em ngày xưa cũng từng chơi trò xe kéo bằng chiếc mo cau.giờ tóc đã có màu rồi càng nhớ về tuổi ấu thơ...
trùng dương
19:33 5 thg 7 2012
Cảm ơn Penhu đã đồng cảm bài thơ này và cũng có bao kỉ niệm đẹp của những ngày thơ ấu !
Phuong Tam
Trả lờiXóa21:43 13 thg 7 2012
Ngày xưa mấy chị em mình vẫn thường chơi trò KÉO MO CAU...
trùng dương
07:16 14 thg 7 2012
Cam ơn Phương Tâm đã đến thăm và,:
Khách thăm
còn nhắc MO CAU,
Để vàng nỗi nhớ
để nhàu câu thơ!
Thời gian
đâu đợi đâu chờ
Mo cau còn đó
tuổi thơ qua rồi !!!
VVT