Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

HỒI KÝ CỦA MỘT THỜI SA ĐÉC ĐÁNG NHỚ



Đến bây giờ, gần hơn năm mươi năm tôi vẫn còn nhớ hình ảnh những ngày tôi sống ở Sa Đéc
Hồi đó tôi đã lấy vợ và có con gái đầu lòng . Tôi theo cha để làm thúng . Hồi đó bà Ba cho cha con tôi ở cái trại sát bên sông. Hễ mỗi lần lấy nước uống thì gánh đôi thùng xuống cầu duỗi bang qua bang lại rồi múc cho cho đầy thùng đem lên đổ vào cái lu rồi đánh phèn chua vào chờ nước trong để nấu ăn và uống.
     Tôi còn nhớ có một lần vợ tôi rửa rau trượt chân ngoài đống tràm suýt chết!
Cứ mỗi lần đi chợ lồng Sa Đec thì theo lộ đá xuống bến đò ngang Tân Hưng để qua . Theo vợ tôi kể lần đầu tiên mua một chục trái vú sữa sau khi trả tiền người bán phải bỏ thêm vào tám trái nữa vì lúc bấy giờ ở miền tây ở đâu họ cũng bán một chục tới mười tám trái!
         Ở đây đi cầu khổ lắm. Phải đi ngang nhà thím Thái ra hầm cá dồ. Hồi may thì cầu rãnh ta được  đi khỏi phải chờ. Nhiều lúc đau bụng phải đi hoài thím Thái bảo :"thằng Thôn bữa nay bị tước phải không Thôn".

      Cũng chính vì trốn lính tôi mới về Sa Đéc để nức thúng . Hồi đó tôi học xong tú tài toàn phần . Để tránh phải đi Quân trường SQ Đà Lạt ,tôi qua chi cảnh sát ở Sa Đéc làm thẻ căn cước khai nhỏ tuổi. Một bữa trưa họ đưa giấy báo qua để nhận thẻ căn cước. Tôi mừng quá chưa kịp ăn để qua nhận. Không dè vừa tới họ còng số tám rồi chở tôi xuống nhà lao Vĩnh Long luôn . Ở nhà đợi không thấy tôi về em Thịnh mới qua hỏi mới hay cớ sự là như thế . Sau này đi thăm nuôi, vơ tôi mới cho tôi biết rằng đêm tôi bị bắt con Hằng ở nhà khóc suốt đêm, không ngớt. Bà Ba thấy vậy nóng ruột cũng lên xuống dỗ dành cháu luôn!

Chợ Lồng Sa Đéc

Nói lại việc chi Cảnh sát chở tôi xuống nhà lao Vĩnh Long : bị tống vào phòng lao có thằng to cao lớn
hung hăng đến hỏi tôi: "Ê mày bắt về tội gì " tôi chưa kịp nói thì hắn đánh tôi mấy cái và chỉ giang sơn của mày từ nay là ở chỗ thùng phân .Tối tôi phải ngủ sát thùng phân dùng để tù nhân đi vệ sinh và sáng nghe tiếng kẽng gõ báo hiệu là phải lo vác ra cho kịp để đổ vào nhà vệ sinh lớn. Tôi phải chịu cực hình thế cho tới một tuần. Sau Giám thị kêu tôi ra và họ biết tôi có trình độ học vấn nên cho tôi được ngồi làm việc chung với các sếp và tối được ngủ lại tại văn phòng.
   
Sau một tuần họ mới cho vợ tôi thăm nuôi, vợ tôi tuy buồn nhưng biết tôi được làm trong văn phòng nên bà mừng lắm! Thế là tôi được tự do đi lại trong phạm vi trong nhà lao cho nên tôi xuống dưới bếp được mấy anh nuôi cho cơm cháy và uống nước cơm nấu gạo lức, chẳng bao lâu tôi mập ra thấy rõ.
     
      Ở được bốn tháng tôi có lệnh được giao cho quân trường. Nhờ có Cha tôi móc nối với tài xế tôi được trốn về nhân trong lúc họ cho số người này đi tiểu.

     Thế là đời tôi đã sang trang từ đấy.



         Saigon , ngày 30-3-2016
           Võ Văn Thông

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

HỠI ANH BA

Hiếp em chi lắm hỡi anh Ba! (*)
Biển đảo Trường Sa tỉnh Khánh Hoà 
Hoàng Sa chừ của người dân Quảng 
Ở mô anh có phố Tam Sa? 



Chúng mình vốn dĩ bạn thân quen 
Cũng tại vì anh lo cái ăn 
Biển Đông ngàn chiếc tàu ào ạt 
Dậy sóng ngày xưa chốn Bạch Đằng!


Chúng mình vốn dĩ bạn thân quen 
Cũng tại vì anh lo cái ăn 
Biển Đông ngàn chiếc tàu ào ạt 
Dậy sóng ngày xưa chốn Bạch Đằng! 
  



Hiếp em chi lắm hỡi anh Ba! 
Mời anh ngồi lại uống whisky
Sử sách ngày xưa còn để lại 
Đừng để mích lòng giữa chúng ta! 



Hiếp em chi lắm hỡi anh Ba! 
Thằng em này vốn rất hiền hoà 
Nhưng chẳng bao giờ chịu mất đảo 
Quê hương đất tổ của ông cha!
(*) Ba Tàu
  
Saigon, ngày27-3-2016
Võ Văn Thông


Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

NHỚ THỜI ĐÔI MƯƠI

  Bữa nay ngày nắng đẹp trời
Vợ đi đám cưới nhớ thời đôi mươi
Tôi thấy nhoẽn một nụ cười
Tuy em lớn tuổi nhưng người có duyên!


Vợ tôi vốn thật rất hiền
Tuy gần bảy chục nhưng siêng vô cùng
Vợ tôi vốn gốc miền Trung
Chịu thương chịu khó giúp cùng chồng con !


Còn trời còn biển còn non
Tình chồng nghĩa vợ keo sơn một đời
Ví dầu vật đổi sao dời
Anh yêu em mãi ngàn đời không phai


Cuộc đời tôi sướng hơn tiên
Muốn ăn gì Vợ mua liền cho ngay
Có vợ tôi thật là may
Nuôi chồng giúp cháu tươi hoài nét xuân!

Saigon, tháng 3-2016
Võ Văn Thông

KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM CLIP VIDEO:
https://www.youtube.com/watch?v=MmKpfvEmsgU&feature=youtu.be

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

HỘI TRÀ CƯ XÁ TỰ DO



Hội trà Cư xá Tự Do
Chúc cho các Cụ chơi vui hoài hoài
Hội ta có nhiều nhân tài 
Chị Đào vui tính nói hoài rất sung
Chú Mến phong độ vô cùng
Gốc quê Bình Định miền Trung ruột rà !


Sáng ra anh Hậu pha trà
Cùng phích nước nóng đem ra ngồi chờ
Văn Thông làm ít câu thơ
Đem máy mở nhạc mọi người êm tai
Anh Cảnh ít nói không sai
Sinh con không gái - gia tài bốn trai!


Chị Hiền sức khỏe thua ai
Gốc quê Đồng khởi tóc dài Bến Tre
Chú Chính bán báo chưa về
Bôn ba giao kịp đơn kê nhiều đường
Chú Bắc thật rất dễ thương
Yoga Thầy cố tìm đường dạy ta!


Năm Khỉ tôi chúc cho Hội Trà
Luôn luôn mạnh khỏe để sáng ra
Hàn huyên tâm sự và đọc báo
Các Cụ ngày mai được trẻ ra!




***vTv***

Saigon , một sáng đầu xuân 2016
Võ văn Thông



Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

NGÀY MAI ĐANG BẮT ĐẦU TỪ NGÀY HÔM NAY

Mời nghe


Mừng cho các cháu học giỏi ngoan
Đáng khen là cháu Võ Việt Hoàng
Nhiều giấy khen tin học do Quận cấp
Con đường phát triển đang mở màn!

Cháu Hoàng học giỏi lắm thông minh 
Tư duy phát triển - lại chân tình
Thầy Cô đều biết nhân tố ấy
Con rán cho cháu vô TP Hồ chí Minh

Vào đây có nội nhiệt tình 
Cô Bác nuôi cháu hết mình ngày mai
Vì Hoàng là đứa cháu trai
Bác Năm không vợ nuôi ai đâu mà

Con đường phía trước rạng tương lai
Sau này xã hội trọng người tài
Cố gắng lên - cháu Việt Hoàng nhé
Ông Nội trông chờ cháu ngày mai !!!

MỜI QUÝ VỊ XEM VIDEO CLIP:
HÁT VỀ CÂY LÚA HÔM NAY
( Do BS DANH hát tặng cháu Võ Việt Hoàng )


Saigon, mùa xuân 2016
Võ Văn Thông

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

NHỚ VỀ ÔNG NỘI


      Ông có tên thường gọi là ông Trùm Nhi. Ông là người hiền hậu và cũng là người nghèo nhất làng.
Ông được phân công là ông Trùm là để khi có chuyện gì trên Phủ, trên Huyện truyền xuống là ông phải vác mõ và loa để hô hào bàn dân thiên hạ thực hiện cho đúng lệnh của cấp trên. Ông làm nghề kéo lưới vào ban đêm và chài vào buổi trưa. Những đêm đông trời rét buốt, hai cha con phải lội nước toi ngực để kéo lưới, hai vai đều sờn rách không còn cảnh khổ nào hơn!

     Tôi còn nhớ lúc bấy giờ tôi lên được bảy tuổi, cái tuổi còn ham kiếm con cá để nướng ăn vì thế tôi thường chờ, khi ông về là có cái nong và giỏ cá được trút ra, bà tôi ra lựa : Cá rác thì để nhà ăn còn cá ngon thì để sáng mai đi chợ bán .Trưa ông tôi lại vác chài đi. Cái giỏ thì đeo bên hông còn cái chài thì mang trên vai. Ông thường chài từ khúc sông từ bàu ông Bàn đến khúc sông An thổ. Ông kết hợp đem vào chợ Mới để bán luôn. Người ta thường bảo rằng: hễ mỗi lần ông chài phải đống gai thì ông phải lặn sâu xuống để gỡ. Gỡ gai xong ông còn kéo đùm gai lên để bỏ trên bờ để tránh cho người sau mắc phải. Chính nhờ cái đạo đức đó mà ngày nay con cháu nhà họ Võ kiếm cái ăn đâu còn phải gian nan vất vã!
Bữa nay nhân ngày giỗ ông tôi xin chân thành gởi đến con cháu phải biết về cội nguồn để:
Mai sau nhớ kỷ niệm này
Như chồi nhớ cội như ngày nhớ đêm:
*****vTv*****
Ông nội ơi con nhớ ông hoài
Ngày trước ông làm nghề lưới chài
Bờ lở ông - bên bồi cha kéo
Mùa đông rét mướt nặng đôi vai
Hai cha con một già một trẻ
Sương lạnh về áo rách sờn vai!

Hình minh họa
Có đêm con thức đợi ông về
Lấp lánh trời sao rụng sân quê
Cái nong được cá cha con lựa
Sáng mai Bà bán để khỏi chê!

Chiều về ông Nội thường đi chài
Lưng đeo giỏ, chài mang trên vai
Ông chài đến sông trên An thổ
Đem bán cho người với trăm hai !

Hình minh họa
Đạo Đức ông phải kể chuyện này
Ông chài nếu gặp phải đống gai
Ông liền mang gai lên bờ vậy
Để khỏi người sau lại mắc chài !

Ngày mai là ngày giỗ của Ông
Kỷ niệm con xin gởi vài dòng
Để lại ngày mai cho con cháu
Xin thắp lên một nén hương lòng !!!


Saigon , ngày 06 tháng 02 năm Bính Thân 2016
Võ Văn Thông

XIN QUÝ VỊ NGHE ĐOẠN VIDEO CLIP:
https://www.youtube.com/watch?v=S4aoyPTg5iw&feature=youtu.be