Những lũy tre làng, những cánh dừa bạt ngàn xanh tốt, đặc biệt là những cô gái xứ Tam Quan có một làn da trắng mọng dễ yêu!
Tất cả như hòa quyện vào nhau đã giữ chân tôi lại với một cô gái năm ấy mới tròn 17 tuổi.
Bức thư tình đầu tiên tôi gửi cho nàng là một kỉ niệm mà hai chúng tôi suốt đời không bao giờ quên được:
Anh mới gặp em tự phút đầu
Mà dòng đồng cảm chảy về mau
Đèn khuya lẻ bóng mình anh chép
Chuyện của chúng mình luyến mến nhau!
Chúng tôi đã yêu nhau từ ấy và trong sáu năm, năm đứa con thân yêu đã lần lượt ra đời.
Để mưu sinh, vợ tôi phải “lận đận thân gầy bên đàn con năm đứa”.
Gia đình chúng tôi lúc bấy giờ tuy nghèo nhưng đầy ắp tiếng cười!
Năm mươi năm qua, một chặng đường không dài và cũng không quá ngắn nhưng cũng đủ để cho chúng tôi nhìn về dĩ vãng với vô vàn kỷ niệm khó quên!
Sài Gòn, giữa thu 2016
Võ Văn Thông
Võ Văn Thông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét