Làng tôi ở ven sông bờ xe nước
Suốt ngày đêm ròng rã bánh xe quay
Nước ống trên trút ống dưới tràn đầy
Tạo sức nặng đẩy trục quay quay mãi.
Máng nước dẫn đi không bao giờ trở lại
Nuôi cánh đồng bát ngát thắm màu xanh
Tiếng bờ xe róc rách dưới trăng thanh
Như nhịp sống của quê mình ngày ấy
Bờ xe nước - chừng ta như sống lại
Dấu ấn một thời nhớ mãi quê hương
Trên bờ dâu trắng xóa nước phun sương
Từng xao xuyến kẻ tha phương nhớ mãi
Quê hương ơi - từ xa như vọng lại
Tiềng hò yêu bên xe nước một thời
Đêm về khuya mình ngồi đếm sao rơi
Đã trót hẹn biết bao lời thề ước
Đến bây giờ ta làm sao quên được
Dáng thân thương bờ xe nước năm nào !
Ngày xe dừng quay, ai có hỏi vì sao
Có ai nhớ về một bờ xe nước?
Ôi quê hương ta làm sao quên được
Hình ảnh quê cha - bờ xe nước sông Trà
Quảng Ngãi ơi! sống mãi trong ta!
Võ văn Thông
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa