Tháng mười thương lắm tháng mười ơi
Đông đến Quy Nhơn rũ đất trời
Từng cơn gió rét lùa tim lạnh
Lệ con lả chã vươn sầu rơi !
Tháng mười thương lắm tháng mười ơi
Con đã mất Cha - mất cuộc đời
Bà con thương tiếc cho người bạn:
Dễ thương dễ mến như anh Mười!
Dễ thương dễ mến như anh Mười!
Tháng mười thương lắm tháng mười ơi
Cha ra đi quá tuổi năm mươi
Bỏ lại đàn con còn viễn xứ
Làm sao sống được với đất người !
Tháng mười thương lắm tháng mười ơi
Vắng cha lòng Mẹ rối bời bời
Nhớ những chiều cha đi sửa máy(*)
Gặp con cha lại nở nụ cười !
Cha thường dạy con hãy thay cha
Thương Mẹ ngày nay tuổi đã già
Đạo làm con giữ tròn chữ hiếu
Hấp hối cha còn nhắc suôi gia!
Mùng bốn tháng mười con thắp hương
Tưởng nhớ đến Cha rất tiếc thương
Phải chi còn sống Cha mừng lắm
Con cháu nên người khắp muôn phương !
Saigon, một sáng mùng bốn tháng mười năm năm Ất Mùi 2015
Các con cháu nội ngoại của Cha
Tháng mười thương lắm tháng mười ơi
Vắng cha lòng Mẹ rối bời bời
Nhớ những chiều cha đi sửa máy(*)
Gặp con cha lại nở nụ cười !
Cha thường dạy con hãy thay cha
Thương Mẹ ngày nay tuổi đã già
Đạo làm con giữ tròn chữ hiếu
Hấp hối cha còn nhắc suôi gia!
Mùng bốn tháng mười con thắp hương
Tưởng nhớ đến Cha rất tiếc thương
Phải chi còn sống Cha mừng lắm
Con cháu nên người khắp muôn phương !
Kính mời xem :
Saigon, một sáng mùng bốn tháng mười năm năm Ất Mùi 2015
Các con cháu nội ngoại của Cha
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét