Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

ĐÀ NẲNG ƠI


MỜI QUÝ VỊ XEM ĐOẠN CLIP VIDEO ĐỂ NHỚ VỀ ĐÀ NẴNG:




Đà Nẵng ơi sao mà thương đến thế
Chừ làm răng tôi có thể trở về
Để sáng nào tôi tắm biển Mỹ Khê
Qua nhà chú Sơn một thời tôi kể...


Sáng tinh mơ ,tôi uống cafe bên Cô Mai,
Bây chừ Cô đi Mỹ biết ngày mô trở về?
Chú Tũng ơi tôi nhớ chú ghê chừ có hay về quê...
Thăm ông bố vợ biết chừ có còn mạnh khoẻ !

,

Thăm chú Sáu một thời giúp Khoa làm nhà
Chừ tôi hỏi thăm chú có làm trên Bà Nà
Và thím Sáu có còn bán tạp hoá và bán gạo
Bà Cô cua thím Sáu có còn ra  Đà  Nẵng !


Chừ tôi hẹn ngày một ngày hai
Sẽ đi Đà Nẵng thăm vài ba tháng
Để đở bớt nhớ cháu Ball và cháu Bống
Mỗi lần tôi nhắc đến nước mắt tôi cứ chảy dài
Thể nào tôi cũng về Đà Nẵng ngày mai !!!

Saigon , một chiều nhớ Đà Nẵng da diết !
Võ Văn Thông

Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

TA MUỐN


Ta muốn làm mảnh đất phù sa
Để cho cây trái đơm quanh nhà
Hằng năm kinh tế đều phát triển
Xuất khẩu ra ngoài lợi quốc gia!


Ta muốn sẽ là một con sông
Đem nước tưới tiêu khắp cánh đồng
Nuôi cây lúa xanh và nặng hạt
Nụ cười rạng rỡ khắp nhà nông!




Ta muốn trở thành một biển Đông
Không ai lấn chiếm và chung lòng
Xuôi gió thuận buồm mà đánh bất
Ngư dân mừng rỡ cá đầy khoang!


Ta muốn là con cháu Tiên Rồng
Một lòng một dạ với non sông
Hỡi ai phải nhớ ngày giỗ Tổ
Uống nước nhớ nguồn với tổ tông!

Saigon , ngày giỗ Tổ Hùng Vưong
Võ Văn Thông

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

XUÂN CỦA ĐÂT TRỜI XUÂN CỦA TA


MỜI QUÝ VỊ NGHE
BS Danh hát tặng cho gia đình nhân dịp Xuân về :
https://www.youtube.com/watch?v=nNAhq5inwGQ&feature=youtu.be

Đặc biệt bài thơ này là ở chỗ:
Chữ XUÂN ở mỗi đầu câu. Mỗi khổ thơ có 4 câu. Khổ đầu được làm bằng thơ THẤT NGÔN. Tiếp theo là thơ LỤC BÁT- NGŨ NGÔN-TỨ NGÔN-TAM NGÔN - NHỊ NGÔN và NHỨT NGÔN.
Đọc Từ trên xuống dưới và từ dưới len trên đều ôm vần !

Xuân của đất trời - Xuân của ta 
Xuân về đem PHÚC đến bao nhà 
Xuân mang LỘC THỌ cho muôn họ 
Xuân rước THỊNH HƯNG cho quốc gia! 


Xuân về tô thắm muôn hoa 
Xuân – xuân - xuân mãi không già hỡi Xuân! 
Xuân như cô gái ngập ngừng... 
Xuân yêu, yêu mãi như chừng vừa yêu? 

Xuân đến nhuộm ánh nắng chiều 
Xuân nay tuổi đã bao nhiêu? 
Xuân hồng hồng... hây đôi má 
Xuân hẹn với ta bao điều!  

Xuân đâu phải riêng ta 
Xuân là của mọi nhà 
Xuân là của công chúng 
Xuân là của quốc gia!  

Xuân chẳng có già 
Xuân luôn mặn mà 
Xuân tình vẫn đẹp 
Xuân nở muôn hoa! 

Xuân hát ca 
Xuân nhảy múa... 
Xuân ngân nga 
Xuân "cha cha...!” (*) 

Xuân Ba!
Xuân Má! 
Xuân Ông! 
Xuân Bà! 

Xuân! 
Xuân! 
Xuân! 
Xuân!!! 

(*) điệu nhảy cha cha cha
Võ văn Thông

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

QUA HẢI VÂN ĐÈO


Hải Vân thơ mộng vờn mây phủ
Lăng tăng sóng vỗ bến Lăng Cô
Đường ra bến Ngự xuyên qua núi
Chừ biết tìm em ở chốn mô?



Lưng đèo mây trắng chít khăn sô
sương se lành lạnh cõi hư vô
Hoàng hôn đàn vạc kêu về tổ
Một bức tranh trời khéo điểm tô!



VỀ THĂM ĐÀ NẴNG

Ta về thăm lại bến sông Hàn
Còn đâu ngày ấy chuyến phà ngang
Cầu Quay gánh nặng lời hò hẹn
Biển chiều rộn rã khách tham quan.!



Hải Vân thơ mộng vờn mây phủ
Non Nước hữu tình chốn động hang
Hàn Giang dậy sóng tàu qua lại
Đà Nẵng vươn cao cánh đại bàng!




Bây chừ Đà Nẵng quá là sang
Biệt thự nhà lầu giống y chang
Ô tô nhà có vài ba chiếc 
Bán buổn nhiều kẻ lắm tiền,vàng!



Học vấn là điều quý trọng thay
Tương lai sẽ có lắm người tài
Nhà nào cũng có con du học 
Bây chừ Đà Nẵng quá hăng say!


Hạ saigon  2016
Võ văn Thông

XIN MỜI QUÝ VỊ XEM CLIP VIDEO:
https://www.youtube.com/watch?v=kcE1PRPEXlc&feature=youtu.be

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

VIẾNG CẦU RỒNG ĐÀ NẲNG


Ai về Đà Nẵng viếng Cầu Rồng 
Mừng ngày cầu đã khánh thành xong 
Ngày Rồng phun nước đêm phun lửa 
Đầu ngẩng vươn mình giữ biển Đông!


Đẹp lắm Hàn giang đệ nhất sông 
Huyền ảo về đêm với cửu Long (*) 
Đà Nẵng dựng xây ngày phát triển 
Dám nghĩ dám làm đẹp núi sông! 



Hai bờ cầu nối hướng Đông Tây 
Rồng đến đem về lắm vận may 
Thành phố ngày càng xanh sạch đẹp 
Hiền nhân trí thức lắm người tài! 


Xin mời du khách khắp gần xa 
Về thăm Đà Nẵng có Bà Nà 
Cầu Rồng đáng đăng vào Guinness 
Ngày hội Sông Hàn bắn pháo hoa!

***vTv***

Mời xem video clip:
https://www.youtube.com/watch?v=Sorij7McaZc&feature=youtu.be

(*) tại sông Hàn có 9 cây cầu đó là : 
cầu Sông Hàn , cầu Thuận Phước,Cầu Quay, Cầu Rồng, Cầu Nguyễn văn Trổi, Cầu Trần Thị Lý, Cầu Tuyên Sơn, cầu Nguyễn Tri Phương và cầu Cẩm Lệ
30-3-2016
Võ Văn Thông

NHỚ PHỔ CƯỜNG

VÕ VĂN THÔNG 


Đèo Mỹ Trang

Một thoáng hoài hương đất Phổ Cường (*)
Kỷ niệm tràn về bao nhớ thương
Sân ga Thủy Thạch giờ ai đón?
Tiếng còi tàu hú xé màn sương!k

Hai mấy năm qua xa cố hương
Đèo Mỹ Trang ai vượt dốc đến trường
Nga Mân có mẹ già ngồi đợi
Thu về hong tóc rối pha sương!

Trời đông chớm lạnh đất Lâm Bình
Bao cô con gái dáng xinh xinh
Có còn duyên nợ trai Bàn Thạch
Hay vui tình mới đất Xuân Thành!

Thanh Sơn thung lũng có Hồ Ghim
Mặt nước lung linh soi cánh chim
Vang vọng từ xa bao tiếng hú...
Chừng như đôi Quốc gọi nhau tìm!


Văn Thông

(*) Xã Phổ Cường có 7 thôn: Thủy Thạch, Bàn Thạch, Nga Mân, 
Thanh Sơn, Xuân Thành, Mỹ Trang & Lâm Bình.* * *

GIỌT MƯA RƠI TRÊN LÁ





Giọt mưa rơi trên lá...
Đọng lại sau đêm Đông
Như giọt châu lã chã
Của chinh phụ khóc chồng!

Giọt mưa rơi trên lá...
Thỏ thẻ lời của con
Trong nghiã trang hoang vắng:
"Nợ nước - con đã tròn!"

Giọt mưa rơi trên lá...
Mẹ ngồi ngóng bên song
Giọt mưa rơi trong lòng
Tuôn tràn về biển cả!



Mùa mưa Saigon  mùa mưa 2016
Võ Văn Thông 
* * * 

MỜI QUÝ VỊ NGHE:
https://www.youtube.com/watch?v=YN0IeWSdl0U&feature=youtu.be

BÊN NGOÀI SONG CỬA SỔ

VÕ VĂN THÔNG 


Bên ngoài song cửa sổ
Đủ thứ chuyện trên đời
Biết bao người cùng khổ
Nào lắm kẻ ăn chơi !

Bên ngoài song cửa sổ
Đời còn lắm bất công
Kêu trời hoài mỏi cổ
Đành nuốt lệ vào lòng!

Bên ngoài song cửa sổ
Bình minh rạng ánh hồng
Cánh cửa trời rộng mở
Ngời sáng khắp non sông!

Box Văn Thông

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

TAY BẮT MẶT MỪNG


Quen nhau trên mạng thật là lâu
Tưởng cách xa nhau nửa địa cầu
Được biết nhà anh ở Thủ Đức
Tay bắt mặt mừng phút gặp nhau!


Quê tôi Núi Ấn với Sông Trà
Còn anh quê ở tận Tuy Hòa
Chúng mình sinh trưởng Miền Trung cả
Mỗi độ bão về dạ xót xa!


Hàn huyên tâm sự đôi bạn già
Sở thích chúng mình vốn thi ca
Trao đổi cùng nhau trên Laptop
Bốn bể năm châu gặp một nhà!


Gặp nhau chưa thỏa đã chia tay
Thông Khanh nay kết bạn lâu dài
Cầu mong chúng mình luôn vui khỏe
Cuộc đời phía trước rạng tương lai!  


Từ trái sang: Vợ chồng Anh Nguyễn Tài Khanh
và vợ chồng Võ Văn Thông 

VÕ VĂN THÔNG

MỜI QUÝ VỊ XEM:
https://www.youtube.com/watch?v=sIiy0Yo89wY&feature=youtu.be

Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

RẤT HUẾ



Chừ anh có về ghé Trường Tiền
Thăm em gái Huế thật là duyên
Nụ cười em đậm đà chất Huế
Nón bài thơ em đội che nghiêng!




Tối ni mời anh ghé sông Hương
Các o hát Huế thật dễ thương
Thả hồn theo con thuyền trôi nổi
Để nghe em hát khúc nghê thường!


Thành Nội còn đây Hoàng đế đâu
Trải qua bao cảnh lắm bể dâu
Chừ còn đâu những cung phi nữa
Làm đẹp lòng vua thuở ban đầu!


Mời anh ra Huế một lần chơi
Áo tím ngày xưa cũng một thời
Màu tím là màu thật Rất Huế
Cung buồn của Huế biết nào vơi !



Viết riêng để tặng những người con đất Huế

Võ văn Thông

MỜI QUÝ VỊ XEM CLIP VIDEO:
https://www.youtube.com/watch?v=li-eo7wXgjM&feature=youtu.be


Thứ Ba, 5 tháng 4, 2016

TIẾNG HÁT LÂN THANH

                                                  
    


                                                   
      ,                                    Nhạc vàng... tiếng hát Lân Thanh 
Vọng về kỉ niệm ngày xanh một thời 
Cung trầm trỗi bậc đầy vơi ... 
Chừng nghe nốt nhạc theo đời viễn du. 
Cung đàn vàng phím vào Thu 
Ru hồn lữ khách tuyết mù chiều Đông 
Xuân về én liệng qua song 
Chúc cho đôi bạn ấm lòng tha phương! 

                                                 
Võ văn Thông
Riêng tặng Lân Thanh ở Housston- Texas, USA


MỜI QUÝ VỊ NGHE ĐÀN CHIM THA PHƯƠNG:
https://www.youtube.com/watch?v=ob4BX36ryUg&feature=youtu.be

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

HOẠ BÀI SỐNG CỦA CỤ PHAN SÀO NAM


SỐNG CỦA CỤ SÀO NAM PHAN BỘI CHÂU



Sống tủi làm chi đứng chật trời 
Sống nhìn thế giới hổ chăng ai. 
Sống làm nô lệ cho người khiến 
Sống chịu ngu si để chúng cười. 
Sống tưởng công danh, không tưởng nước 
Sống lo phú quý chẳng lo đời. 
Sống mà như thế đừng nên sống! 
Sống tủi làm chi đứng chật trời! 
PHAN BỘI CHÂU ( 1867-1940 )


Sống đừng để khổ lắm ông trời 
Sống mà cực quá biết nhờ ai 
Sống không có để bao người khiến 
Sống phải tươi vui lắm nụ cười! 
Sống phải vì dân và vì nước 
Sống sao cho hợp với tình đời 
Sống đẹp sống vui nên đáng sống 
Sống hợp lòng dân: hợp ý trời! 

VÕ VĂN THÔNG  ( HOẠ LẠI )

MỜI QUÝ VỊ NGHE :ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI CỦA TRỊNH CÔNG SƠN
https://www.youtube.com/watch?v=vIclAOi3Hc0&feature=youtu.be

Saigon , ngày 04-4-2016
           vTv

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

HỒI KÝ VỀ NHỮNG NGÀY ĐI HỌC TRÊN HUYỆN

                                                       

 Ngày Con tròn tuổi mười hai
Mo cau Mẹ gói ghé đầy khô lang 
Ngày con học hết trường làng
Mo cơm nặng mãi tấm lòng Mẹ yêu (*) 
  • Thế là năm mười hai tuổi học hết cấp tiểu học tôi phải lên trường huyện để học . Nói đến trường nhưng thực tế lúc bấy giờ mượn các nhà " đất " của các nhà địa chủ ở Thuỷ Triều để bố trí cho học sinh học , một là tránh được sự phát hiện của máy bay Pháp oanh tạc. Hai là học sinh phải đào hầm trú ẩn xung quanh . Lúc bấy giờ có bốn lớp : hai lớp năm , một lớp sáu và một lớp bảy.
  •      Nói về việc đi học của bạn bè của tôi từ Du Quang lên đến Thuỷ Triều phải đi tắt từ cánh đồng lúc máy bay ít oanh tạc thì học ban ngày , lúc căn thì học ban đêm.  Tôi nói về học ban ngày khi đi mỗi chúng tôi đều quẩy một đôi ky lên để ngoài lớp học khi về chúng tôi tranh thủ lượm phân bò đem về trút ũ với rác tre để làm phân bón ruộng. 
  •   Nói về việc học thì có ba thầy dạy : Thầy Giao phụ trách các môn : công dân giáo dục , sử địa
  • Cô Kỳ phụ trách các môn : văn ,lý hoá . Con thầy Tâm thì dạy toán ., hoa văn.
  • ..Nói một chút cho vui khi trả bài thằng Xân nó đọc : ngưu ơi ! Ngã hội canh điền chủng đạo . Mọi người cười ồ lên vì cha này muốn được điểm cao cho nên thay vì dấu than (!) nó đọc kéo dài thành ơi...ơi
Khi máy bay đánh phá nhiều thì học sinh phải học ban đêm. Mỗi học sinh đều lấy những trái mù u đập ra lấy ruột đem phơi rồi xỏ thành một cây để đốt lấy ánh sáng mà học.
Thời gian học ban ngày tất cả học sinh khi đi học thì đội nón lá trét bùn và cấm mặc đồ trắng.
Nói một chút để giữ lại một chút kỷ niệm về bạn bè : hồi đó thằng Liễm  có ghẻ chùm bao nó phải dán lá nhàu , hễ nó đi sau thì tiểu đại lên chân của người khác đi trước và nó lấy cớ là nước tiểu không thấy đường. Nó học rất khá về món toán đợt tập kết năm 1954 nó trốn vào Quy Nhơn và được mấy chú thương và dấu cho nó đi ra Bắc luôn. Nó đi Liên Xô học mấy năm và về nước làm Phó Giám đốc nhà máy Than Hòn Gay. Mấy năm nay tôi không liên lạc với nó và nay chắc đã về hưu rồi.
Trở lại khi học ở Thủy Trieu sau khi học lớp sáu xong có chủ trương học sinh học lớp bảy nạp hai triệu bạc tín phiếu thì đương nhiên được đi tập kết.

Tôi ở nhà và việc học tạm gián đoạn để chờ ( theo hiệp định Paris hai năm các người đi tập kết sẽ về

(*) lấy từ bài thơ Chiếc Mo Cau của Võ Văn Thông
                Võ văn Thông

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

QUÊ HƯƠNG VỚI TUỔI THƠ


Có ai định nghĩa hai tiếng QUÊ HƯƠNG?
Mới nghe sao quá đổi thân thương:
Nơi đây tôi được chôn nhau và cắt rốn 
Bầu sữa mẹ lịm ngọt như đường!



Tôi lớn lên từng ngày trong tiếng ầu ơi của mẹ
Và cha đứng bên giường nhìn tôi cười khẽ
Có nụ hôn nào hơn của mẹ cha  tôi
Hai tiếng QUÊ HƯƠNG bắt đầu trong nôi từ ấy!



Quê Hương - nơi Mẹ đã dẫn tôi đến trường
Tôi bịn rịn không chịu rời tay của mẹ
Cô giáo dỗ dành bằng những lời thật khẽ 
Âu yếm  nhìn tôi với đôi mắt thân thương!


Quê hương với tuổi thơ của tôi là thế
Dẫu ở đâu tôi cũng cố trở về ...
Nơi đó Ông Bà Tổ Tiên tôi yên nghỉ
Một chút tâm tình xin gói trọn hồn quê !



Saigon, 01-4-2016

VoVăn Thông

HỒI KÝ VỀ NHỮNG NGÀY HỌC TRƯỜNG LÀNG CỦA TÔI


Thuở ấy tôi mới vừa lên năm. Nhớ một lần, tôi vội ôm vở chạy đến trường. Đi một đoạn tôi mới phát hiện mình đang mặc cái quần rách tả tơi .Tôi vội vàng trở về kiếm quần mặc lại rồi trở vào lớp .

       Hồi đó đứa nào học có vở giấy làm bằng rơm , rọi lên thấy có chữ B 7 là quý lắm ! Cha tôi lấy giấy viết rồi và quậy bột mì đoạn ông ta trét vào một lớp trên gốc chuối và, cứ thế từng lớp một . Chừng ba ngày lớp giấy này khô đem lột ra và cắt làm bìa.

   Học lớp một , lớp hai , lớp ba do thầy Cư dạy . Thầy rất thích những thằng nghịch ngợm như chúng tôi vì thầy bảo chỉ có những thằng tinh nghịch mới lanh lợi và học giỏi được !
Lên lớp bốn chúng tôi đều lên bản đen tự vẽ bản đồ Việt Nam và ghi vị trí từng tỉnh một
Nói đến đây tôi nhớ đến vóc dáng thầy Cư người cao và ốm . Nghĩ đến đây nước mắt tôi rớm lệ vì nhờ có thầy con mới có ngày hôm nay. Thầy ơi ở một nơi linh thiêng nào đó thầy có biết đâu rằng đứa học trò của thầy ngày nay đã thành công trong cuộc sống:
" Thầy ơi em cảm on thầy
Thầy như cha mẹ ơn này nào quên!"

Saigon, ngày 01-4-2016
Võ Văn Thông